PHẠM KHANG
TA HỎI EM TÌNH XUÂN
Xuân có nghe lòng ta hỏi không
Sao xuân cứ bỡn cợt xuân cười
Nước non xanh thắm hồn xuân dậy
Người có động tình thương gió mây
Xuân ơi môi đỏ với má hồng
Duyên đã hẹn ai mà náo nức
Mắt ấy một đời ta sẽ chết
Để hờn để nhớ buổi người đi …
PK…