PHẠM KHANG
HỎI TÌNH…
có ai dám chết cho ngày cũ
cho mùa thơ dại tuổi đôi mươi
có ai dám chết sau tình hận
cho người bội bạc ánh vàng son
ừ nhỉ đời trôi thêm khổ nhau
trời cao đất rộng có vô tình
em đi trong nắng xuân ngời sóng
có tiếc cho tình gửi gió mây…
PK…