Phụng Thánh

TÂM THƯ 
KÍNH GỬI CHƯ HUYNH TỶ CAO ĐÀI HẢI NGOẠI

 

Thưa cùng chư Huynh Tỷ,

Là một tu sĩ Cao Đài, tuổi hạc đã cao nhưng tâm trí không xa rời Đạo Pháp, tôi hằng lắng nghe tâm tưởng của chư Huynh Tỷ vọng lại. Tuy đã sống ngoài vòng thế sự từ lâu nhưng nỗi ưu tư về sự trường tồn của Đạo nghiệp khiến tôi phải hồi bút đôi điều nhắn nhủ.

Còn nhớ khi xưa, Đại Từ Phụ để lời cùng Ngài ThượngTrung Nhựt, lúc bấy giờ là Hội Đồng Lê văn Trung:

Đã thấy ven mây lố mặt dương

Cùng nhau xúm xít dẫn lên đường

Đạo cao phó có tay cao độ

Gần gũi sau ra vạn dặm trường

Lời tiên tri ấy quả chỉ mấy năm sau Đạo quyền nghiêng ngửa. Tình huynh đệ chẳng còn rồi đến mỗi người dẫn dắt một phương, trước gần gũi xúm xít bên nhau sau ra vạn dặm trường ngăn cách

Cái thưở ban đầu yêu ái ấy

Nghìn năm chưa dễ gặp lại nhau

Để rồi đến hôm nay dòng đời đưa đẩy chư Huynh Tỷ gặp lại nhau nơi xứ lạ quê người. Câu chuyện Pháp Chánh Chơn Truyền luật Đạo lại một phen trổi dậy nhiều năm qua bàn cãi. Lòng người ly tán bởi nạn áo cơm dục quyền cầu lợi. Cửa Đạo Thầy cũng hoen ố nhiều phen vì Luật Pháp Chánh không tuân. Nẻo Chơn truyền mở lối khác cho vừa với phàm trí tính toan theo sự đẩy đưa của hoàn cảnh.

Nhơn ý chẳng tùng theo Thiên Ý do cánh tay phàm bày vẽ thì quyền nhơn sanh dục tấn cũng đòi phen nghịch hẳn với Chơn truyền khiến chư Thần Thánh cũng châu mày ứa lụy.

Nét phong quang hồ hởi vẫn ẩn tàng chút nẻo lợi cùng danh là dấu nét của đời chưa gội sạch, khiến nộ khí bày trò mưu mẹo dẫn phàm thân tách lối Đào nguyên. Việc hành Đạo khó tránh khỏi luật kim tiền vi chủ. Ấy là bước tục dẫn đường, nẻo Thiên môn lợt dấu.

Ngó cuộc thế đìu hiu quạnh quẽ

Vắng chơn Tiên dạo gót sơn hà

Nhìn lũ trẻ hồn ma chung chạ

Khiến lòng già đổ lụy chứa chan

Nơi đất khách chư Đệ, Huynh rõ thấu.

Chuyện Pháp Chánh khi xưa tái diễn

Nghịch Chơn truyền, Đạo Pháp tách chia

Khiến ngày nay chư Huynh Tỷ khổ lòng

Năm bảy phía chín mười phe không hòa hợp

Mượn nét bút khơi lại Chơn truyền, nhắn lời cùng đồng đạo tha phương: mình phải biết sống sao cho ra trượng nghĩa. Chuyện rẻ lối chia phe đã bảy mươi năm trong Đạo sử quê nhà lưu lại trong lòng đệ huynh những gì, mình xét thử. Chữ Từ bi, Công chánh có đâu xa đừng để nhạt nhòa trong tâm trí. Bước đường qua dầu hành Đạo ở Tòa Thánh Tây Ninh chánh gốc hay ở các hệ phái phân chia cũng là phương lập vị mình nơi cõi thế. Chuyện đời dời đổi, nay đất mới dung thân thì huynh đệ phải biết quên điều dị biệt đặc thù khi xưa lưu dấu, đối diện cùng thực tế Tân Dân hầu bắt tay nhau gìn giữ chút Đạo quyền vừa nhen nhúm cho trọn vẽ yêu thương mới phải.

Trước vạn quốc, chữ Đại Đồng vô nghĩa nếu chư huynh đệ vẫn  giữ nét bất hòa, chủ thuyết Cao Đài hóa ra ảo tưởng

Pháp Chánh là đầu mối Chơn truyền Đức Chí Tôn đã ban hành từ buổi ban sơ, phải trọn tuân thì Đạo Thầy mới ra thiệt tướng.

Trừ môn phái Chiếu Minh do trưởng huynh Ngô văn Chiêu dẫn lối đi riêng buổi trước,khi chưa có Pháp Chánh Truyền và Tân Luật nên chẳng tùng quyền ấy. Thế nhưng Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ là một tôn giáo mà triết lý gồm Ngũ Chi phục nhứt, Tam Giáo qui nguyên qua 70 năm truyền giáo đã phát triển theo chiều hướng tổng hợp tinh hoa các giáo thuyết cổ kim cùng với những khải thị huyền linh mới mẻ của Đức Chí Tôn chớ nào phải một chi Tiên Đạo phục sinh?

Pháp Chánh Truyền, Tân Luật vẫn là căn bản cho cách tổ chức, điều hành nền Chánh giáo trước những tính toan rẽ lối canh cải chơn truyền. Lời lẽ dầu biện luận ra sao xin chư huynh tỷ giữ lòng mình bền chặc.

Mưu chước của tà thần đang ló dạng, đang nhiều lời dối gạt trí tâm, đủ lý nọ lời kia giục lòng người nghịch lẫn để phá hủy, phân tán toàn bộ các cơ cấu nhơn sự Đạo quyền nơi hải ngoại không phân biệt tư tưởng hệ phái nào, dòng tư tưởng ấy đã hiện lên gần rõ nét.

Kỷ cương Pháp Chánh chơn truyền Đức Chí Tôn để lại phải giữ gìn, Tân Luật buộc ràng tánh tục ban hành từ buổi khai nguyên Đại Đạo. Ấy là phép mầu để giữ gìn Đạo nghiệp Thầy đó.

Xin chư Huynh Tỷ lưu tâm cảnh giác.

Xuân Ất Hợi 1995    

Ðạo huynh Phạm Tất Ðắc