Nguyên Đỗ

Không Ngủ





Không Ngủ



Nước non u tịch mãi mơ màng

Thao thức một mình phút chứa chan

Ánh nguyệt qua song nhè nhẹ vuốt

Ðông phong ngoài cửa thiết tha van

Trần ai lạnh lẽo lưa thưa tuyết

Hồn lẻ cô đơn tích tịch đàn

Hoang vắng hồn quê tình tự khúc

Luyến lưu than thở tới trăng tàn



Nguyên Ðỗ