Nguyên Đỗ

Đêm Trăng Nhớ Hàn Mặc Tử



Đêm Trăng Nhớ Hàn Mặc Tử



Đêm trăng lành lạnh nhớ anh Hàn

Xóm vắng Qui Hoà thuở khó khăn

Day dứt lời thơ da thịt nứt

Buốt xương cùng tủy dạ cùng gan

Có phải trần gian phong hủi cả

Nên đời chinh chiến mãi không tan ?

Khói sương mờ mịt trời u ám

Thoáng chốc đêm qua trăng xế tàn



Nguyên Đỗ