Nguyên Đỗ

Mùa Em



Khi em lên gặp mặt

Mùa hạ nắng chói chang

Tình yêu trong ánh mắt

Hè qua rất dịu dàng



Khi em về phố nhỏ

Mùa thu rụng lá vàng

Tập thơ buồn ủ rũ

Gió chiều như thở than



Khi em vờ lặng tiếng

Mùa đông giá buốt ghê

Tuyết trắng tinh phủ kiếng

Nhớ người đi không về



Khi em vừa ló dạng

Mùa xuân nắng vừa lên

Vần thơ xưa vụt sáng

Tình duyên sau có bền?



Em xuân hạ thu đông

Em nắng lụa tình hồng

Em lá vàng gió bấc

Bốn mùa em biết không?