Thanh Trác Nguyễn Văn
[Tiểu Sử | Thi Hữu | Nhắn Tin]






THƠ TÌNH TRÊN BIỂN HỒ CỐC

Chỉ vì em
Đôi mắt biếc xinh xinh
Ta lạc bước tới biển bờ Hồ Cốc
Bãi cát vắng mình ta buồn đơn độc
Em ở đâu, sao con sóng quá vô tình?

Rừng bạt ngàn. Còn biển lại lung linh
Biển gào thét còn ta thì đứng lặng
Chân trời ấy những cánh mây chiều xa lắm
Trôi dạt về đâu nghiêng ngả bóng con tàu?

Ta khắc tên mình nghe trên cát nỗi đau
Biển giận dữ xóa tan vào bọt sóng
Ta thảng thốt vốc nỗi buồn vô vọng
Chợt hiểu ra em - cô gái ấy
Xa rồi...

Đá ngàn năm sao chẳng nói được thành lời
Để rơi rớt lệ suốt một đời trên cát
Ta vẫn yêu em như ngoài kia biển hát
Khúc hát yêu bờ vọng tím hoàng hôn...

Xuyên Mộc 1994
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)


Thanh Trắc Nguyễn Văn






Ghi chú: Ghi chú: ảnh cát vàng và bãi đá vàng ở biển Hồ Cốc (Xuyên Mộc), và ảnh minh họa sưu tầm từ internet




Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả