PHẠM KHANG:bong::bong:
TIẾNG LÒNG CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ

Ảnh động
Đối mặt với cơn giận của nàng
Ta cầu xin mặt trời đừng tắt nắng
Hoa đừng mơn mởn khoe hương
Gương lược xin đừng nhởn nhơ chọc ghẹo
Nàng đang khóc
Trong cơn giận cuối mùa lá úa nhàu
Có phải
Nơi cõi lòng xa thẳm của nàng
Có một khoảng trời bị trói
Có một vầng dương ngủ gật
Bơ phờ nhật ký rong chơi
Tình yêu dối gian gõ cửa
Một bến sông ngầu đục vết thương lòng
Đối mặt với cơn giận của nàng
Câu lục bát nghiêng nghiêng mắt lá dăm chiều quê văn vắt
Người về nơi hẹn với bến không chồng
Máu đỏ phù sa rên xít vết chân mộng du sân chùa bóng đổ
Một đời phấn hương má hồng mắt đen chớp hồ dậy sóng
Một bóng liêu trai bao lời nức nở
Cơn giận của nàng là nhát dao sinh tử
Cho ta nhận ra thật giả tình nàng
Không
Nàng xinh như thế thì giận làm sao được
Ta mềm đi trong một thức cảm tội lỗi
Bởi ta là nguyên cớ
Của đắng cay này
Của hoang tưởng này
Khi môi nàng mấp máy như muốn nói với ta rằng
Đời không hơn một lối tình trăng khuyết
Chàng không nên là cỏ của mùa thu…!
PK ...
Ảnh
Ảnh động





Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả