PHẠM KHANG
XIN MÙA ĐÔNG TÌNH KHÔNG LỤI TẮT…
Ảnh động
Đông về rồi em ơi
Cây trút lá thân gầy xơ xác quá
Gió lạnh điên thổi ngược thốc cánh đồng
Những cánh chim lạc loài bay biệt xứ
Mưa giăng mây rát mặt lạnh tê lòng
Và cỏ dại
Ôi cái hồn cỏ dại
Cũng úa nhàu trong giá lạnh ngày đông…
Đường đời ơi
Anh vẫn phải bước đi
Vẫn nhớ vẫn thương vẫn hoài về lối cũ
Em xa thế vai có gầy có rét
Môi có hồng để đợi nắng lên không…
Ôi mùa đông 
Mùa đông ly hương
Đêm có gọi cho nồng nàn dậy sóng
Lửa có ấm cho tình không lụi tắt
Cho em và anh đi hết sắc đông này…!
PK…

Ảnh
Ảnh động



Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả