Hoài Thương Kỷ Niệm
[Tiểu Sử | Thi Hữu | Nhắn Tin]


Cô hàng xóm đi dọc theo hàng rào, lẩm bẩm:
- Buồn thiếu tình, buồn thiếu tiền. Buồn cũng chỉ nhẹ như sợi tơ nhện thôi !  

 


















Cô lẩm bẩm như đọc thần chú, thế mà tôi nghe rất rõ.
Chắc nhờ trời quang, gió lặng. 
Tôi bên này hàng rào.
Gắn điếu thuốc lên môi. Nhìn quanh cây chanh, tìm màng nhện giăng. Chộp một sợi tơ nhện, ước lượng xem nhẹ cỡ nào?
Nhẹ đến độ, tôi không cảm được có sợi tơ nhện trên tay, nếu tôi không nhìn xuống.
-Có lẽ nhẹ hơn khói thuốc bay! 
Nếu thật thế, nỗi buồn cô hàng xóm đeo trên vai không đáng kể.

Chiều nay, mượn cớ nhà hết gạo nấu cơm, sang xin cô chén gạo.
Tôi sẽ nói với cô:
- Sợi tơ nhện
nhẹ hơn khói thuốc bay!
Cô hàng xóm nghe thế, sẽ cười tươi :)  
Biết đâu cô cho chén gạo, thương tình, gói thêm mấy miếng sườn rim xả.
Đem về, gạo để dành nấu cháo ăn nhiều bữa. Sườn rim xả làm mồi uống bia thay cơm tối:
-Tuyệt cú mèo  :)

Phạm Thiên Thanh


Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả