ĐÊM KHÂU BĂNG
Dòng sông quê xưa
Nắng mưa trăn trở
Bông dừa thương nhớ rụng trắng… ven bờ
Vô cớ tình cờ
Bơ vơ nức nỡ
Đầu nguồn cuối chợ bến nước…đục trong
Chùm nắng long lanh
Uốn quanh triền lá
Cánh hoa đầu Hạ xõa tóc… gối đồng
Sóng vỗ ngược dòng
Bềnh bồng chín nhánh
Én bay mõi cánh mảnh trời…lương tâm
Tháng Tư dư âm
Nằm nghe đạn xé
Đơm đớm lập lòe xác người… trôi sông!
Tháng Tư lương tâm
Rừng câm biển khóc
Phố phường lửa bốc…đồng ruộng khô cằn
Đêm trăng Khâu Băng
Khói đồng gió lộng
Che bóng con thuyền rẽ sóng…mênh mông!
Tháng 4-‘86
Sông Cửu