PHẠM KHANG:bong::bong:

ANH YÊU EM..MÙA HOA…

Có mùa hoa đi qua đời anh và anh biết ơn đến cầm lòng khi những bông hoa, sắc hoa hòa vào miên man hương vị đất trời quyến rũ nôn nao nơi tâm hồn anh dào dạt đam mê ham sống đến lạ kỳ…

Anh đã có em trong mùa hoa ấy…mùa hoa bừng lên trong ánh mắt em chan chứa một cõi yêu nồng nàn khôn tả…em đã trao cho anh trọn vẹn cái tình hoa dấu yêu kia trong một niềm kiêu hãnh rạng ngời và anh mãi biết ơn…

Hoa đã theo anh vào giấc mơ của một thời tuổi trẻ với những cung bậc ngọt ngào không thể gọi tên, những khát vọng cháy bỏng nhảy múa, hát vang bài ca đẹp nhất về tình yêu con người…như em đã yêu anh với một tấm lòng không mặc cả…

Ôi những mùa hoa…ôi tình em lửa cháy rộn lời yêu! 
Ôi hương đất hương trời thắm môi em rạo rực
Ôi bóng em thương đi giữa ngàn hoa hát 
Và anh yêu mùa hoa muôn sắc của tình em…!
PK…

Ảnh




Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả