Dáng Xưa
Thuở ấy tóc chàng hãy còn xanh
Nét ngập ngừng e ngại lỡ làng
Do ước mơ chưa tròn đạt tới
Lắm thăng trầm đè nặng đôi vai
Thời thanh xuân ấy nay qua rồi
Nét hận nào tràn ngập làn môi
Đuôi mắt vẽ thêm đôi hàng mới
Tóc những bay màu theo thời gian
Màu tóc bạc mang những khôn ngoan
Có phải khôn ngoan bạc mái đầu
Hay những thăng trầm làm bạc tóc
Hoặc tóc bay đi theo thời gian
Dáng dấp xa xưa hỏi có còn
Vương vấn bụi đời những nguồn cơn
Hỏi ai níu kéo thời xưa ấy
Trở về với những nét thanh xuân
Tuổi đi theo người những ngày xuân
Vương mang nặng nợ đã bao lần
Mỗi lần thương nhớ tràn lên mắt
In đậm tô thêm dáng phong trần
Hỏi ai muốn trẻ mãi không già
Chớ thương đừng nhớ thời đã qua
Xác thân dẫu tàn theo năm tháng
Lòng vẫn còn vương dáng ai qua.