MỘT BÔNG HỒNG

Một bông hồng cuối ngày sót lại
Đi ngang đường nhìn thấy ăn mày
Quyết dừng xe lại cho ngay
Đem bông hồng ấy trao tay cho người

Lão ăn mày bùi ngùi xúc động
Chưa bao giờ dám mộng mơ cao
Nụ hoa xinh đẹp làm sao !
Chưa bao giờ có ai trao cho mình

Ông cắm hoa vào bình chiêm ngắm
Nhưng thấy bình có lắm bẩn dơ
Ông liền chùi sạch bụi mờ
Thấy hoa tươi đẹp bất ngờ nhìn quanh

Chiếc bàn gỗ ngổn ngang đồ đạc
Ông tự mình nhặt rác quanh phòng
Nhìn xem ngăn nắp hài lòng
Tấm gương phản chiếu hình ông râu dài

Đã lâu rồi ông lười không tắm
Mái tóc bù bụi bặm rây ria
Ông bèn quyết định sẽ chia
Mau đi tắm gội nhìn kìa đẹp trai

Đêm hôm ấy nằm hoài suy nghĩ
Sao đời mình lại ỷ xin ăn
Bao người cuộc sống khó khăn
Từ nay quyết định phải chăm lo làm

Không lâu sau cùng cam chịu khó
Ông trở thành giầu có thương gia
Một chiều nhớ lại bông hoa
Đã làm thay đổi lão già ăn xin

Ông đăng báo đi tìm cô gái
Trao tặng cô một nửa gia tài
Bông hồng nếu chẳng đến tay
Hẳn ông chả có cái ngày hôm nay

Mỗi người đều có tài tiềm ẩn
Tại bụi đời chen lẫn làm quên
Ngày nào chợt sống bừng lên
Lòng tràn nhiệt huyết vững bền tin yêu

Lão ăn mày về chiều đáng sống
Bởi cô gái đánh động tim ông
Tuyệt vời chỉ một bông hồng
Đã nâng đứng dậy đứng trong cuộc đời

Đồng Văn 



Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả