Một căn gác trọ
Cuộc sống là một căn gác trọ Hay chỉ là một chỗ nghỉ chân Ai ngồi trên đỉnh phù vân Hư danh rồi cũng một lần đánh rơi
Cuộc sống là một nơi tạm trú Khi đêm về, giấc ngủ bình yên Hãy quên đi những muộn phiền Niềm hạnh phúc đó chi riêng chúng mình
Cuộc sống là thuyền tinh không bến Mãi đi tìm điểm hẹn trăm năm Chim trời vo cánh biệt tăm Cũng đành làm kiếp con tằm nhả tơ
Cuộc sống là vẫn thơ nốt nhạc Ta ôm đàn ngồi hát vu vơ ô hay, đêm xuống bao giờ Chị Hằng lập lo đứng chờ ngoài hiên
Nguyễn Văn Nhơn viết ngày 2 tháng 8 năm 2019