Lời Nguyện Luạ Bạch


Bài này ND làm sau khi đọc 1 truyện ngắn rất cảm động của nhà văn Tâm Thanh. ND không biết nhà văn này nhưng truyện đó rất sâu sắc và đập vào tim mắt mình. ND cố tạo lại chút xúc động qua văn vần xem saọ Các bạn nên copy and paste để đọc truyện này thì mới thẩm định được truyện nàỵ ND chỉ tạo 1 phần nhỏ dư âm của truyện để cho mình thôị Chúc các bạn vui vẻ!


Lời Nguyện Luạ Bạch

Cảm tác khi đọc truyện ngắn
Luạ Bạch của Tâm Thanh



Em ngọc nữ mong manh trong lụa bạch
Đã bao lần cứu giúp cuộc đời anh
Em bất chấp gian nan và dị nghị
Chia cùng anh nỗi khổ với duyên lành

Em đi sớm để đời anh đơn độc
Những chuyện đời anh thủ thỉ cùng ai
Con chúng ta cũng hiền lành như Mẹ
Thuở dạo nào trong áo trắng mảnh mai

Không đòi hỏi không lạnh lùng ghen, giận
Là chiên ngoan dấu kín cốt thiên thần
Anh ngoại đạo, ít khi nào đi lễ
Em hiền lành đời sống kiếp thụ nhân

Em rộng lượng như Quan Âm Bồ Tát
Nhân từ như Thánh Mẫu Maria
Em chịu đựng những khổ đau chua chát
Không oán than không trách móc xót xa


Em yên nghỉ trong tình thương Thượng Đế
Hộ phù anh làm trọn nghĩa Cha hiền
Cho con nhỏ tuổi đời vừa mới lớn
Phận mồ côi tránh sao khỏi muộn phiền

Nếu em muốn, anh thành chiên ngoan đạo
Anh tiếc mình không báo trước cho em
Em đưa anh qua trời giông gió bão
Chốn bình yên cuộc sống chắc êm đềm

Trong nhạc khúc "Ánh Trăng" con dạo đó
Bài của em ngày trước lúc bên anh
Anh ngất đi bay đến cạnh em lành
Tiếng con gọi bố ơi trở về lại

Áo lụa bạch theo em nằm đáy mộ
Bóng hình em áo lụa mãi trong anh
Tiếc thương em cuộc đời này vắn số
Nguyện cho em an nghỉ giấc yên lành

Nguyên Đỗ
01/15/2001 20:44:19




Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả