Rừng Phong Mùa Thu
Thu Phong
Giữa thu mà gió lạnh
Mây nghiêng xuống bên đồi
Nước hồ trong lóng lánh
Hàng liễu cành buông lơi
Ði quanh hồ gợn sóng
Nhìn lá đổi lùm phong
Biết ai còn trông ngóng
Run giữ mộng trong lòng
Hàng phong gió ùa thổi
Lá bay nhẹ ngang trời
Có lá rơi xuống cội
Có lá phiêu diêu đời !
Nguyên Ðo^~
******************
Sầu Thu
Lá rụng ngoài sân nắng xế tàn
Lòng sầu cô quạnh đến mênh mang
Gió lay cành lá bay tan tác
Nhung nhớ ngày qua lệ ứa tràn
Tháng hạ ngày xuân đã khuất mờ
Đầu thu rực rỡ gợi hồn thơ
Thời gian mau quá thu gần hết
Từng chiếc lá bay dạ thẫn thờ
Vì ai dang dở mất hồn nhiên
Cánh én ngày xưa khắp mọi miền
Đã mất mùa xuân hoa tàn tạ
Chiều thu vàng võ khổ tình duyên
Tê tái hồn thương vương vấn đời
Tình thu đau đớn chẳng hề vơi
Nhớ nhung sầu muộn chân trời cũ
Năm tháng cùng nhau vai sánh đôi
Mưa nắng đổi thay mộng uá tàn
Cành dương trong gió cứ than van
Đong đưa mái tóc bên hồ nước
Ru nỗi buồn đau khóc lỡ làng
Nguyên Đỗ
************************
Rừng Phong
Rừng phong như rực lửa
Hoàng hôn đỏ trời mây
Vai anh em hãy dựa
Rừng thu ru cơn say
Mùa thu về nơi đây
Công viên lá rụng đầy
Ngả lưng trên thảm mới
Tình ta thêm ngất ngây
Tranh thu ai tô vẽ
Rừng cây khoe sắc màu
Ta kề vai thỏ thẻ
Trọn đời ta bên nhau
Nguyên Ðỗ