NGƯỜI LÍNH GIÀ, NỖI NIỀM CHƯA TRỌN
Trần Thiên Hùng


Tôi được tin, anh không còn nữa
Giữa tiếng nấc nghẹn ngào anh hát cho quê hương
Ngày anh đi, tâm hồn cứ mãi vấn vương
Việt Nam ơi, anh hát cho quê hương, cho những người ở lại...


1- Tiếng hát đau thương cất lên nghèn nghẹn, Việt Nam ơi, anh đắng cay cho những ai đang lầm than trong kiếp sống đọa... ... đày. Oằn nặng tâm tư anh qua tháng rộng năm dài. Ngày anh đi tóc anh đà bạc trắng bởi hận sầu trĩu nặng đôi vai. Đôi mắt già ngấn lệ đọng rèm mi, nhìn quê hương chua xót ngậm ngùi... tự hỏi tại vì đâu phải đắm chìm trong triền miên khói lửa.

2- Ở bên kia bờ đại dương xa tít, tình yêu quê hương theo thời gian như sóng biển dâng trào. Làm sao anh quên nỗi đắng cay tủi nhục hôm nào... Cuộc đời còn lại dù sức kiệt hơi tàn anh hát cho quê hương... Tiếng hát bi thương cất lên khàn đặt... Việt Nam ơi, hãy nhận đi dẫu rằng trong giây phút, cũng thõa lòng người xa xứ và ấm lòng những kẻ chốn nhà lao.


Anh lại ra đi khi lời ca chưa chấm dứt
Trên đôi mắt đã dại rồi vẫn còn hình ảnh trời Nam
Trái tim già đã ngưng rồi nhịp đập héo hon
Nhưng dòng máu anh vẫn còn luân lưu mãi mãi ...


5- Hôm nay tôi như nghe tiếng hát của anh từ không gian vọng lại, tiếng hát hùng tráng vươn cao như ngày nào cắm cao lá cờ thiêng lên Cổ Thành miền giới tuyến địa...... đầu. Tiếng hát mang tình quê hương tha thiết rạt rào... Từ những cánh chim Bằng xối bom lên đầu giặc cày nát hầm hào lũ quỷ đỏ vô lương , Cọp Biển oai hùng bên tuyến lửa Trị Thiên, viết hùng ca truyền lưu thanh sử... đến bà mẹ quê mắt ngời sáng quắc đón đứa con yêu anh dũng sa trường.

6- Việt Nam, quê hương anh vẫn còn đó, những người ở lại vẫn còn đây... Ở một nơi nào đó lá linh kỳ vẫn lộng gió tung bay... Những bàn tay cô đơn rồi sẽ tìm nhau nắm lại và tiếng hát Tự Do sẽ cất lên cao vút để cho anh mãi mãi ngậm cười.
Anh, tôi sẽ hát đây... tiếng hát cất lên thay cho lời vĩnh biệt... Việt Nam ơi, đất mẹ gục đầu, đón anh về lã chã dòng châu .



Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả