Nguyễn Đăng Tuấn
[Tiểu Sử | Thi Hữu | Nhắn Tin]


Em Trọn Vẹn Thành Phương Trình Vô Nghiệm (*)

Lời tử tức có khi mùa lá chướng. Tâm chùng vây quẫy động hỏi giang hà. Khi lúc khác, tấm lòng chưa sáng tỏ. Mở tâm ra, còn vọng mãi bến bờ. Chia lại khúc não điều kia vi tính. Chia tử ly hình dạng khuất bọt bèo. Như trầm mặc, quê nhà thao thức loạn. Ai làm đau quằn xuống phận quê người.

Em Trọn Vẹn Thành Phương Trình Vô Nghiệm (*). Tìm ra câu thiên cổ khúc tương cầu. Đói lạnh ở chỗ quê ngùn ngụt. Tìm ra ta, kẻ mãi hận ngặt nghèo. Sao quê mẹ vẫn đau ngày tháng mục. Ai cùng nhau, vứt bỏ những gông xiềng.

Đi, đi tới, tìm nhau ra sự thật. Quê nghìn năm còn vọng tiếng nghẹn ngào. Tiếng trống đồng vang vang hoài nhịp chỏi. Chở hồn ai, lưu lạc gọi an bình. Ta, tử khúc ngăn chia định mệnh khắc. Vệt xương khô còn nhói trái tim chờ. Đăm chiêu mãi, Việt Nam còn mệnh bạc. Ngọn cờ Vàng gióng mãi từ Mê Linh.

(ngày 5 tháng 10 năm 2003)

(*) thơ Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh (tiến sĩ Toán, tiến sĩ Khoa Học Không Gian, nguyên giáo sư thực thụ tại đại học Hoa Kỳ, nguyên khoa học gia NASA vẽ đường bay qũy đạo cho phi thuyền chương trình Apolo bay đi và về và đáp xuống mặt trăng, nguyên Tư Lệnh Không Quân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, nguyên giáo sư Toán trung học Võ Tánh Nha Trang, nhà văn-thơ)


Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả