Nguyễn Đăng Tuấn
[Tiểu Sử | Thi Hữu | Nhắn Tin]


Nội Dung

U uẩn còn đong đưa định mệnh. Định mệnh người trầm trầm bao khổ lụy. Chốn nào an, chốn nào bình an. Những lọc lừa phơi mãi, ngạo mạn kia. Những tấm lòng chung cuộc thất tung nhau. Đi tìm mãi, có khi lòng se lạnh. Những đăm chiêu còn sóng nổi chia gào. Nỗi buồn đời lửa ngục thất cháy lan. Ngày cơ khổ hung tàn giương bẫy xập. Tự nhân gian còn đọng mãi kiêu căng.

Khúc nhạc réo tự tâm kia thở dài. Bằng vết lăn chạy mỏi khúc khuỷu bầm. Ngần ấy sóng, ngần ấy vang. Ánh sáng hòa, vô nhiễm khúc tử sinh. Bản lai diện mục, tia sáng ấy. Cũng là tâm, tâm trào dâng vũ trụ.

Cũng là tâm, người cho nhau phiền não. Cũng là tâm, người chèn ép không dung. Cũng là tâm, người cho người đoạn nỗi. Cũng là tâm, bạc nhược những kiếp người.

Cần lúc khác, tâm kia/này hạnh ngộ. Không cần thiết, chạy quanh tìm khúc ẩn. Ở lại này, từ nội thức bao dung.

(ngày 13 tháng 12 năm 2003)


Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả