Đêm
Đêm nay gió nhiều, thổi mạnh đến rách cả da thịt . Gió táp vào mặt, đi sâu vào từng mạch máu làm cơ thể như đông cứng .... Trời lạnh khiến chị co ro, cô độc trong căn nhà rộng thênh thang . Chi hít mạnh hơi thở rồi hét thật to như muốn bể lồng ngực, âm thanh phát ra rồi vỡ vụn . Chẳng biết để làm gì nhưng hét lên rồi chị thấy thoải mái hơn . Bóng đêm lại chìm xuống, không một tiếng động . Các con chị đã ngủ ngon, chúng nó chắc không biết chị như một kẻ điên bước ra giữa bóng đêm tĩnh mịch phía sau nhà để mà hét . Hét để giải toả những uât' ức, hét để xoa dịu nỗi đau, hét để tâm tư được tống hết ra ngoài rồi lại trở về với đời sống thường nhật . Đêm vẫn còn đó chưa bước đi, đêm vẫn âm thầm đeo đuổi những hoài niệm của riêng chị