thư gửi con gái rượu Vi Vi: có những cuộc tình không muốn vào dĩ vãng (phần 3)






tiếng hát Trần Ngọc T Tuyền bên tai day dứt như từng gịot buồn nhỏ gịot trong hồn gây man mác,

... gợn lên làn sóng vỗ nhẹ vào ký ức


Chưa là mùa thu
sao hôm nay thành phố sương mù

Chưa là mùa thu
sao mưa bay lạnh giá nơi nầy

Cho lòng còn say
cho hồn tê tái hạnh phúc cuối chân mây

Ân tình còn đây,
riêng người nơi ấy tựa cánh gió heo may .....
(NTM)


tai chìm trong giọng hát T Tuyền, mắt nhìn dòng sông Saigòn như cuộn băng trãi dưới cánh phi cợ

Lòng nao nao

đã bao năm rôì nhỉ . Ga xe lửa đã nhường chổ cho công viên .

Bến xe đò biến đi để lại 1 bải đậu xe thưa thớt .

Toà nhà nhỏ bé ngày xưa đi vào dĩ vãng . Nhường lại chổ cho khách sạn đồ sộ

như hình ảnh phản chiếu trong nước sau khi gợn sóng êm dịu lại .

Kỷ niệm từ từ hiện rỏ ra .

"hôm qua mẹ anh có đến gặp T"

bố biết ngay một ngày nào đó chuyện gì phải đến sẽ đến .

Bố chỉ thầm ước sao cho nó đến càng muộn càng tốt .

"Mẹ anh rất tốt với T. Qua cuộc trao đổi T nhận thấy T là cái neo của anh . Của giấc mơ anh ấp ủ . Thuyền không ra khơi thì có ngày thuyền nhớ, tiếc gió .

T không để anh đi, thì chẳng bao giờ T biết thật là yêu hay không . Cả anh lẩn T.

Anh nên đi .

.....

Nhoẻn miệng cưoì buồn : Nếu còn nợ thì lo gì . bây giờ đâu như xưa . Nưã trái đất chỉ hơn 1 ngày chờ đợị

ngập ngừng ...

nếu chỉ có duyên, thì T đã biết hạnh phúc là gì "

Bố thầm trách mình .

Ước mơ ngày xưa của bố là thành phi công . Vì thờì cuộc, giấc mơ ấy tạm lui bước nhường chổ cho ước mơ lữ hành . Và du học là phương tiện.

Ước mơ trong tâm bố biến thành hoài bảo trong đôi mắt ngươì khác, trong gia đình, và nhất là T, lúc nào bố không biết .

Chỉ biết là T có lẽ cảm nhận như vậy, và như 1 số phụ nữ VN, đã quên mình để ngườì thân không luyến tiếc hoài bảo

Từ khi đó, bố chẳng có tin T. Mặc dù hỏi nhiêù người hay nhờ nhiêù ngươì quen ở VN hỏi dùm .

Rôì 30 tháng 4 đến . Bao "lông ngổng Mỵ Châu" có thể giúp bố tìm T bị xóa theo thờì gian.

Vưà xuống phi trường, là bố vội đến Rex.

Làn nước mát đưa hồn bố vào kỷ niệm, phố củ .... ngươì xưa ...

lược trên suối tóc .. .

Trên đường đến Rex, bố thấy Sàigon quá khác trong ký ức của bố .

Bố e ngươì xưa .....

Trong xe taxi, dù từ Rex đến nơi xưa không xa, nhưng bố vâñ lấy taxi, để cuốn film dĩ vãng không ngưng .

Ga xe lưã không còn nưã

Công viên đang xây (và hiện nay đang bị phá và nhường chổ cho 1 trung tâm thương mại lớn)

Nhìn nơi xưa, chổ toà nhà kết tụ những kỷ niệm, bố biết là dĩ vãng đã chìm hẳn vào ký ức

Con thương

Cuộc đơì không hẳn chỉ có hoa hồng . Tình thơ mộng không hẳn chỉ trong sách

Hoa ngọc lan chỉ thoát hương quyến rủ về đêm .
Hoa sen vương lên từ nơi mà nhưñg cây khác khó sống nổi

Và tình yêu không ẩn ý luôn luôn là sao mai

.... của bố

Con thương

Bô' tiê'c là ngày xưa không ai chỉ cho bô' biê't những điê?m như vâ.ỵ

Và khi bô' nhâ.n ra, thì đã muô.n rôì

Có ước mơ làm cuộc đơì đẹp hơn, và nhất là có nghĩa hơn . Và khi ước mơ thành giấc mơ tạo ra ý chí mãnh liệt để hăng say thực hiện giấc mơ

Nhưng

đôi khi, con thương, nên phân biệt là có những giấc mơ có thể chờ và không phai theo ngày tháng .

Có những giấc mơ có thể thực hiện sau, dù khò khặn

Và có những giấc mơ sẽ không bao giờ thành hiện thực khi thơì gian chen vào . Thơì gian và nhất là bối cảnh sẽ tạo ra 2 giấc mơ

... song song

và chuổi thời gian, như giấc mơ, không chảy ngược

Con, khi có nhiêù giấc mơ, con nên chọn cái nào tha thiết nhất và đừng để giấc mơ ngoài tầm mắt, về sau .


Để tránh những lúc, như bố, nhìn dĩ vãng

...

tiếng hát TNTT vâñ vọng trong lòng bố

.....

sao còn muà thu
mây hoang vu

.............. buồn nhớ vai gầy

sao còn muà thu
cho tim anh

................ sâù lắng dâng đầy

em về bên đó
nghe mưa rơi rơi
............... có nhớ một ngươì

anh nơi đây
nhớ maĩ nụ cươì
kỷ niệm khó phai
theo năm tháng ..... khôn nguôi
(NTM)

cập nhật
26/12/04






Thăng Trầm



Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả