Tự Do Và Nhân Quyền

Tư. Do và Nhân Quyền

Tôi không muốn bàn chuyện tự do và nhân quyền trong phạm vi rộng lớn , chỉ là trong phạm vi nhỏ hẹp theo con mắt một mí của tôi thấy được thôi , trong đời sống và những gì tôi đã trải qua .

Thiệt tình , tôi rất rành cái câu

Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư

Cái câu ca dao đó , ba tôi viết dán thẳng ngay trước bàn tôi học , cứ mỗi lần nhìn thấy nó , trong đầu tôi cứ liên tưởng ngay một con cá đang nằm trên thớt dãy đành đạch chẳng hiểu sao ?

Thận trọng chút xíu , tôi cũng chưa bao giờ có ý định " vạch áo cho người xem lưng " , nhưng các vị cứ nghĩ mà xem , ai cũng muốn dấu lưng áo mình , dấu gì thì không biết , nhưng có thể cái tốt cũng dấu , cái xấu dấu luôn , bởi vậy cái xấu , cái không đúng cứ tồn tại, làm xã hội ngưng phát triển , tôi là tôi chống cái đó , chống tới cùng , mặc các vị có đổ tội cho tôi " vạch áo cho người xem lưng " , cứ coi như là tôi đã nhận tội đi nhé .

Tôi thì không thích nói nhiều , nói dai , nói dài , chỉ nói đủ , ai hiểu thì hiểu , không hiểu thì thôi . Từng này tuổi đầu mà cứ để cha mẹ ca cẩm mãi cái bài con cá ấy thì có nước mà đi chết luôn .

Ngày còn ơ? VN , có phải lớn lên yêu ai , thương ai là quyền của trái tim không các vị ? Sự thật , dù biết có thể thương người đó cha mẹ tôi không cho , nhưng nếu họ tốt và có lòng cầu tiến , tôi vẫn cho phép mình . Thế mà họcứ cấm là cấm làm sao ?

Mà kỳ , cứ mà không làm theo lời cha mẹ tôi thì họ không cho ăn, không cho ở , là cô gái mới lớn , chưa chồng mà bị đuổi ra khỏi nhà , vô gia cư, trong lúc vô nghề nghiệp tại VN thì đúng là không có chỗ nương tựa và mất thăng bằng lắm , thế là tôi phải nghe lời , mặc cho trái tim rên xiết vì chữ tình . Đó có phải là vi phạm tự do của con cái hay không ?

Ha ha tôi lại nhớ đến con cá đang giãy đành đạch trên thớt , chỉ tại không nghe lời cha mẹ

Ơ? Mỹ thế mà hay các vị , tự do triệt để , thương ai cứ thương , có con với ai cứ có , đến văn phòng xã hội xin giúp đỡ các sinh hoạt cần thiết như thực phẩm , ở trọ hay ở tạm đâu chờ ngày có việc làm , trả tiền nhà cho mình hay nhận housing sống tạm qua ngày , thay vì phải ra đường thành kẻ du thủy du thực . Tôi chưa muốn bàn tới việc cãi lời cha mẹ là vi phạm lễ nghi của một con người nhưng thử hỏi trong quyết định đó cha mẹ nghĩ tới con cái nhiều hơn hay nghĩ tới họ vậy ?

Cha mẹ dám nói thật , tôi sẽ không dám hó hé lại một tiếng , còn đàng này ..

Khi đề cập tới việc vâng lời hay không vâng lời , xin xác định là tôi chỉ muốn nói tới những quyết định có lý và có lập trường ,tôi không ủng hộ những quyết định nông nổi vì theo tiếng gọi trái tim mù quáng mà làm chuyện nhất thời . Tôi muốn nói đến những quyết định trưởng thành mà vì sự khắc nghiệt của cha mẹ đã không thể thực hiện được nên phải dùng tới sự giúp đỡ của chính phủ có sẳn và hưởng nó như một công dân bình đẳng được nhận . Lấy lại quyền làm người hay nhân quyền của mình để chống cái không đúng của cha mẹ .

Có bao nhiêu anh chị em đã làm được điều đó và giữ gìn cho mình một hạnh phúc mình mong muốn cho tới ngày hôm nay , tôi nghĩ con số này không nhỏ đâu nhưng chắc chắn chưa là con số nhiều như xã hội tại Mỹ cho phép trong các gia đình người VN tại Mỹ .
Tôi thích cái tự do có ý thức tại Mỹ , ai làm người nấy chịu , không ai có thể chịu thay , nhìn theo hướng tốt thì mọi người cần phải có trách nhiệm hơn với cuộc đời mình trong những quyết định , mà có quyết định sai chăng nữa , cũng tự mình là chính để sửa những cái sai đó , không ai , không ai làm giúp mình được .

Cố tình hiểu sai hai chữ tự do và nhân quyền mới là điều không phải , còn tôi hiểu trong phạm vi tự do trong cái nghĩa được làm con người đúng theo nghĩa con người , tôi đâu thể thành con người xấu đâu . Hy vọng những ai có cha mẹ như cha mẹ tôi sẽ không bị như tôi trở thành con bất hiếu nếu có lúc nào đó các vị vì lý do chính đáng không làm đúng theo những gì ba má các vị muốn .

Thế là tôi đã vạch xong nữa cái lưng của mình , có giống lưng các vị đang dấu không ?

Xin các vị xem tiếp nữa cái lưng còn lại .

Ba tôi đi học tập cho đến năm 83 mới về . Gia đình các cô chú tôi có điều kiện đi qua Mỹ từ những năm 85 , sau đó Việt Cộng ngưng thời gian không cho xuất cảnh , thế là gia đình tôi bị kẹt lại đến năm 90 mới qua được .

Khi qua được , chúng tôi đã lớn hết , ba tôi không đặt nặng việc học hành nữa mà quan trọng ở việc kiếm tấm chồng cho xứng đáng . Chúng tôi đâu có vừa , cứ đi học đã , ế cho ế , ra sao thì ra , chưa nuôi được mình thì lấy chồng nó khinh cho à . Cứ nhìn mẹ tôi bị gia đình nhà chồng khinh miệt thì hiểu .

Gia đình các cô chú tôi đem các em qua đây khi còn bé , tụi nó học giỏi sẳn , thành bác sĩ , nha sĩ , dược sĩ hết trơn . Nhà các cô các chú , vì lý do tế nhị gì đó không còn coi trọng gia đình tôi dù trước kia họ rất nể . Là cảm nhận vậy thôi , ai mà nói ra .

Ba tôi buồn vì nuôi các cô chú từ bé , nay vì cao thấp hơn thua trong xã hội mà bị khinh thì gọi chửi các cô chú như lúc họ còn bé khi có chuyện không bằng lòng xảy ra . Các cô chú tôi học chịu không nổi đã nhờ cảnh sát tới gặp ba tôi , bảo ba tôi không được chửi như vậy . Cái gì xảy ra bên VN để lại bên VN đi .

Đúng quá đi chứ , thế là ba má tôi nói tôi phải thay họ để chửi các cô chú tôi khi họ cần liên lạc với tôi nhờ giúp đỡ trong các vụ việc có liên hệ tới trợ cấp . Tôi bảo ở đây là Mỹ , ai khinh mình cứ khinh , ngay cả những ai đã từng chịu ơn mình mà giờ không nhớ , cứ kệ họ , còn con xin bố mẹ đừng bắt con chửi ai . Thế là tôi lập tức bị cho là hèn và bị bố mẹ tôi từ , không cho liên lạc , không cho tới nhà , không được gọi bố mẹ là bố mẹ nữa .

Họ lại vi phạm tự do suy nghĩ , tự do làm người của tôi , biết suy nghĩ và hành động như một người trưởng thành không lẽ năm nay tôi đã gần 40 mà vẫn chưa có quyền như vậy !

Trời tại tôi làm tại sở xã hội nên họ hỏi tôi thôi . Tôi mà làm chỗ khác , họ có hỏi tôi về việc tại sở xã hội , làm sao mà tôi trả lời được , chỉ có vậy mà bắt tội tôi . Bố Mẹ có hiểu cho tôi không ?

Cái lưng tôi là thế . Các vị cứ nghĩ mà xem .

Tự do và nhân quyền tôi hiểu đơn giản vậy thôi .

Còn các vị có lưng như tôi , tùy các vị nhé , ở một xứ tự do , xin các vị góp phần giúp thế hệ sau nó hiểu đúng chữ tự do và nhân quyền .

Thành thật cảm ơn các vị







Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả