Nguyễn Thị Tê Hát
[Tiểu Sử | Thi Hữu | Nhắn Tin]


Gởi Người Ở Xa!



Hôm qua, hôm nay nhận được những cánh thư từ xa... xa lắm, xa để cảm động, để thấy lòng bồi hồi để tưởng nhớ đến những tháng ngày đã qua, nhớ đến Cõi Ân Tình, nhớ đến Biển Nhớ, nhớ những xót xa, những dằn vặt, nhớ những giọt nước mắt và nhớ cả những nụ cười khúc khích ủi an.

Tình là gì? Là thương yêu, là hòa hợp giữa những con tim cùng rung động trước những nỗi buồn dịu vợi. Trước những giọt nước mắt long lanh, trước những khung trời biển lặng hay giông tố, hay qua những vần thơ, những đoạn văn nào đó đã làm nhau nghẹn ngào?... Những nỗi buồn vây kín trói buộc đã được những bàn tay thân ái nhẹ nhàng tháo gỡ, giải thoát... những cái lạnh cô độc trên Biển Nhớ đã được sưởi ấm bằng những chiếc áo thân tình khoắc nhẹ trên vai... những nợ nần cảm nhận từ đó như những ly rượu cay nồng trên ảo đã san xẻ cho nhau... Tình là đó!... là những tâm hồn đồng điệu, là những khoảng trống giúp nhau lấp đầy, là những giọt nước mắt xót xa khi đọc qua những đoản văn, những bài thơ đẫm lệ. Tình là sự chia xẻ, tôn trọng trong ngậm ngùi chua xót khi giòng đời không êm ả.

Tình là những cánh tay vươn ra níu kéo nhau lại gần. Tình là những vỗ về để đến gần nhau cho dù bên này hay bên kia, cho dù bên này là đêm, bên kia là ngày, cho dù khuất mặt bởi bên này hay bên kia là địa cầu...

Những người bạn của tôi!... Những người bạn thân ái của tôi, những người bạn chưa một lần gặp mặt, chỉ gặp nhau trên thế giới "Ảo". Thế giới mà người ta bảo đó là thế giới của muôn mặt. Thế giới của lọc lừa... Của những gì không thật... Nhưng không, Tình tôi, Tình bạn, Tình của chúng ta là Tình của những con tim rung động trước những con tim... mà một lần nào đó chúng ta đã lang thang trên những con phố Ảo, mà...tôi, bạn đã gặp nhau, đã trao cho nhau cái nửa vòng tròn của đời mình, trao cho nhau những gì không thể viết hay trải dài trên con phố ảo... Những cánh thư vừa đến như một hạnh phúc vừa bay về đậu trong nhau, những xúc động chân thành như những lời cám ơn trong lúc nay.. Vâng, xin hãy đến như đã đến để cùng chia xẻ những ngậm ngùi, những cay đắng, những bất hạnh, những mất mát mà hình như trời vừa vô tình quay lưng...

Bạn của tôi!... nơi này tôi đang dõi mắt tim kiếm bạn trên khắp con phố Ảo với hy vọng một ngày nào đó, một lúc nào đó bạn sẽ trở về với chính bạn để bất chợt mình lại thấy nhau, mình lại gặp nhau và biết đâu sẽ không là những con phố Ảo mà chúng ta đã từng gặp, đã từng đi qua...

Viết để cám ơn những lá thư hôm qua, hôm nay vừa bay đến... Viết để nhớ lại một thời trên những con phố có dấu chân tôi, dấu chân bạn, dấu chân em... Viết để mong cho phương trời nào đó của bạn, của em tìm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc mà bạn, mà em đã đánh mất, viết để cùng tìm đến nhau, để cùng lấp lại khoảng trống trong tim....




Trang Chính
Văn | Thơ | Nhạc | Tác Giả